CÔNG TY VIETHOLIDAY là công ty chuyên dịch vụ và tư vấn thủ tục Xuất Nhập Cảnh đơn giản và nhanh nhất cho khách hàng. Chúng tôi không phải đại sứ quán TrungQuốc hay cơ quan Xuất nhập cảnh Việt Nam.

Dịch vụ của chúng tôi được Sứ quán, cơ quan XNC và các đơn vị liên quan xét duyệt và cấp phép . Mọi hướng dẫn thủ tục và các biểu mẫu trên website của chúng tôi được trích dẫn từ các nguồn chính thức của Chính Phủ Việt Nam và sứ quán các nước. 

Bạn có thể tìm hiểu thêm thủ tục và cách thức làm visa trên các trang web chính thức của Xuất Nhập cảnh Việt Nam Đại sứ Quán Trung Quốc hay các nước khac. (trang của Xuất nhập cảnh ViệtNam.

Mức giá của công ty chúng tôi đưa ra sẽ cao hơn mức giá ở Sứ quán vì đã bao gồm phí dịch vụ.

 MẪU GIẤY TỜ, TỜ KHAI

TỜ KHAI XIN CẤP HỘ CHIẾU

BẢNG GIÁ VISA TQ, HK, MC

BẢNG GIÁ VISA NHẬP CẢNH

* BẢNG GIÁ VISA LÀO CHO CÁC QT

GIA HẠN VISA CHO NGƯỜI NN

GIẤY PHÉP LÁI XE CHO NGƯỜI NN

THỦ TỤC VISA ĐI TRUNG QUỐC

THỦ TỤC VISA ĐI HỒNG KÔNG

VISA NHẬP CẢNH CỬA KHẨU

VISA NHẬP CẢNH VIỆT NAM KHẨN

DỊCH VỤ ĐÓN KHÁCH NHANH TẠI SB

THỦ TỤC XIN THẺ APEC

GIẤY PHÉP LAO ĐỘNG

DỊCH VỤ BẢO LÃNH NHẬP CẢNH

VISA CHO KHÁCH Ở QUÁ HẠN

THẺ TẠM TRÚ ,  VISA DÀI HẠN

VÉ MÁY BAY GIÁ RẺ 

* VISA CÁC NƯỚC KHÁC

* KÝ HIỆU CÁC LOẠI VISA VIỆT NAM

THỨ TỰ CÁC BƯỚC LÀM THỦ TỤC XUẤT NHẬP CẢNH

THỦ TỤC XIN CHỨNG NHẬN ĐẦU TƯ

HƯỚNG DẪN LÀM TRỰC TIẾP THỦ TỤC CHO NGƯỜI NƯỚC NGOÀI TẠI VIÊTNAM

THÔNG TIN CHUẨN BỊ ĐI MÁY BAY

* NHỮNG ĐIỀU BẠN CẦN BIẾT

* THÔNG TIN DU LICH CẦN THIẾT

* CÓ THỂ BẠN CHƯA BIẾT


04.3.9965551
098 555 6000; 0915 854 389

Tin Mới

TÌM LẠI VIỆT NAM
CHUYÊN MỤC GIẢI TRÍ 


Tìm lại Việt nam - Find Vietnam P18
Đến đây thì tôi mới hiểu đây chính là bà Hoàng Á Lệ. Người đã mất tích khi vào Côn Sơn. Có thể bà ấy thay đổi khuôn mặt nên trở thành bà lão bán nước ở cổng đền Nguyễn Trãi. Tôi thực sự không ngờ tới điều này. 
- Nhưng Nga đâu? Tôi hỏi bà lão như vậy.
Bà lão không nói gì và yêu cầu một người lính đưa cho tôi ba hòn đá mật mã mà chúng tôi đã tìm được ở Hà Giang và nói với tôi:
- Anh hãy giải mật mã này đi. Khi nào giải mã xong, lúc đây tôi mới đưa Nga ra cho anh. Còn không, tất cả các anh sẽ chết.


Đường vào căn hầm sau thác ở Động Tiên

Lúc này không còn cách nào khác là tôi phải làm và nghiên cứu cách giải mã. Nếu để đủ bốn hòn đá thì sẽ là bốn chữ đầu tiên của bài thơ Cao Biền. Bốn chứ được sắp sếp theo chiều từ trên xuống dưới. Tôi lấy viên đá đầu tiên có chữ VÂN. Cầm viên đá trong tay tôi suy nghĩ: Chắc chắn đây là một dạng chìa khóa nào đấy. Vậy mã có thể mở được khóa bí mật chính là và có thể là chìa khóa mở căn hầm đấy và kho báu sẽ ở đây. Tôi run run cầm và bắt đầu tìm kiếm dưới sự kiểm tra của họ. Nếu theo suy luận thì đấy là VÂN (雲) DÃ (野) TRỊ (野) VỊ (知) 

Tìm xung quanh tôi bắt đầu phát hiện ra một khe đá đủ để phiến đá thứ nhất. Tôi đặt phiến đá đấy vào và vừa khít khe đá mà tôi tìm thấy. Có cơ sở rồi! Tôi nghĩ vậy và tìm thêm 3 chỗ để đủ 3 viên đã đấy theo chiều từ trên xuống dưới. Khi vừa khít, bốn người chúng tôi cùng đạp mạnh vào bốn viên đá. Một tiếng ầm kêu lên và hiện ra cửa hang. Tất cả ánh sáng trong căn hầm đó đều có điện tự phát khi mở cửa. Ánh sáng chiếu toàn bộ căn hầm. Căn hầm quá rộng. Và kia là những khối kim loại Vàng  được xếp ngay ngắn từng chồng một. Bên ngoài còn bọc những vải bạt quân đội đã cũ. Đây chính là kho báu của Cao Biền. Tôi sướng quá kêu lên. Tất cả cũng vậy. Nhưng quay lại tôi hỏi:
 
- Tôi đã tìm ra kho báu, bây giờ bà đưa Nga ra đây.
Lúc này, Nga được đi từ phía sau ra. Nhưng không phải bị trói như tôi nghĩ. Nga chạy đến bên tôi và các bạn tôi. Lúc này bà Lệ mới nói:
- Nga! Con hãy về ngay chỗ mình. Chuẩn bị cùng mọi người vận chuyển số vàng trên ra ô tô. Đoàn xe đang đợi ở ngoài. Không còn thời gian nữa đâu. 
Lúc đấy chúng tôi giật mình. Nga! Sao lại có chuyện đấy được? Vậy Nga chính là nội gián mà Trung Quốc đã cài vào nhóm chúng tôi? Tôi không biết nói gì hơn nữa lúc đấy. Nga cũng vậy. Lúc này Nga nhìn tôi, đôi mắt Nga hình như muốn nói với tôi rất nhiều nhưng ở đấy mọi người đều phải làm theo lệnh của bà Hoàng Á Lệ.

Mọi người đang chuẩn bị cho những thỏi vàng vàng những thùng gỗ đã được chuẩn bị từ trước thì bỗng nhiên có tiếng loa kêu từ bên ngoài vọng vào: 

Yêu cầu tất cả mọi người bỏ súng xuống. Chúng tôi là lực lượng quân đội Việt Nam. Khu vực đã bị bao vây và niêm phong. Không được phép chống cự.
Lúc đấy, chúng tôi không hiểu tại sao mọi sự việc diễn ra như vậy. Có tiếng súng nổ ầm ầm từ hai bên. Ánh sáng từ hai làn đạn vèo vèo trên đầu. Tôi chỉ kịp nhìn thấy bóng Nga chạy theo những người lính Trung Quốc ra lối phía sau.

Không! Hình như có tiếng người bị trúng đạn. Nga! Tôi thấy bóng Nga đổ gục xuống trên đường hầm thoát ra. Lúc đấy, bất chấp nguy hiểm, tôi vội chạy đến chỗ Nga mặc anh Hoàng kéo tôi lại để tôi không chạy ra đấy. 

Tôi vội vàng chạy đến chỗ Nga. Lúc đấy bà Hoàng Á Lệ cũng chỉ kịp được những người lính Trung Quốc đưa đường để chạy về phía sau. Còn lại Nga nằm lại đấy, máu đã thấm đầy lưng áo của Nga. Hình như viên đạn đã bắn từ phía bên mình. Lúc này, tiếng đạn đã dứt. Tôi thấy lấp ló bóng dáng những người lính Việt Nam chạy vào. Đèn bật sáng khắc nơi trong căn hầm. Anh Hoàng, Phương và Hùng lúc đấy chạy đến chỗ tôi. Tôi đang đỡ Nga trên tay mình, Nga nở nụ cười với tôi, một nụ cười mà đến bây giờ tôi không thể quên được, ánh mắt Nga đã nghẹn ngào. Có lẽ Nga bị thương nặng lắm. Nga nắm lấy tay tôi khẽ nó:
- Em xin lỗi. Tất cả mọi lỗi lầm đều do em gây ra thì em phải gánh chịu. Em đã lừa dối anh về những việc em làm. Nhưng những điều đó đều vì một mục đích của em. Duy nhất chỉ có điều mà em không hề lừa dối anh đấy là em yêu anh. Thực sự những ngày bên anh, em rất hạnh phúc. Em chưa bao giờ có một tình yêu chọn vẹn cả. Khi gặp anh, em hiểu mình đã yêu. Nhưng cái thứ tình yêu đấy có dại dột lắm không anh? Em tiếc là em không còn sống để được nhìn thấy anh cho dù em rất muốn xa anh lúc này. Nhưng rồi có lúc nào đấy khi xong mọi việc anh sẽ hiểu em, hiểu những việc em làm. Em yêu tổ quốc Việt Nam. Em là người Việt Nam. Anh còn nhớ lúc ở Hà Giang em còn hứa với anh điều gì không? Lúc đứng ở Đồi Thông, em đã nói nếu lúc nào đó có thời gian em sẽ mời anh đến chợ Khâu Vai. Đấy là chợ tình yêu, nơi đấy dành cho những người yêu nhau. Khâu Vai có nghĩa là song mây ý muốn nói đây là vùng đất có nhiều song mây song cũng có ý nói tình cảm của đôi trai gái gắn bó, quấn quýt như cây song, cây mây trên các ngọn núi quanh vùng. Em đã không thể làm gì để có cơ hội mời anh đi được nữa. Em xin lỗi. Nhưng em không ân hận vì em đã yêu anh. Cho dù thời gian bên anh không nhiều, nhưng đối với em đấy là tất cả. Anh nhớ giữ món quà mà em đã đưa cho anh nhé. Đấy là cái khèn lá mà người Dao chúng em hay dùng. Người đàn ông khi muốn tỏ tình với người con gái mà họ yêu thì họ sẽ dùng cái đấy để cầu hôn. Anh hứa với em hãy giúp em tìm lại mộ bố em nếu em không qua khỏi nhé. Đấy là tâm nguyện của em mà đến bây giờ em vẫn chưa thực hiện được. Em biết việc em làm là không đúng, nhưng tất cả những điều đó em làm vì.......

Nga ngất đi và không kịp nói câu cuối với tôi. 
Lúc đấy, nước mắt tôi cứ thế trào ra, không kìm được. Tôi khóc như một đứa trẻ con, khóc như chưa bao giờ được khóc vậy. Bây giờ thì tôi đã hiểu tại sao Nga đưa tôi đến Đồi Thông và tại sao Nga tặng tôi cái kèn lá. Tôi cảm thấy lòng nặng chĩu. Cái cảm xúc trong tôi như đốt cháy trái tim tôi vậy. Cõ lẽ tôi đã yêu Nga....

- Đúng, em không có lỗi. Có trách đấy chính là trách số phận. 
Tôi chỉ kịp nói như vậy với Nga và đón nhận nụ hôn cuối cùng của Nga. Trong tay Nga đưa cho tôi một mảnh giấy. Tôi đoán chắc là bức thư Nga định viết cho tôi. Tôi cầm lấy mà không kìm được cảm xúc. Anh Hoàng, Phương, Hùng đều đứng cạnh tôi lúc đấy. Tất cả đều im lặng. Một lúc sau tất cả hang đã kín bộ đội mình. Tôi, Phương, anh Hoàng và Hùng đều bị bắt, bịt kín mắt và đưa đi. 

Lúc tỉnh dậy, tôi mới biết tôi đang ở Trụ Sở Bộ Quốc Phòng ở đường Nguyễn Tri Phương. Tôi đoán vậy vì khi nhìn ra cửa sổ thì thấp thoáng thấy Lăng Bác. Trong phòng chỉ có tôi, anh Hoàng, Phương nhưng không có thằng Hùng. Đợi một lúc, tôi thấy có một người lính có nói với tôi và bảo tôi đợi một lát, có người cần gặp. Chưa bao giờ tôi được đứng ở trong trụ sở Bộ Quốc Phòng cả. Tôi nghĩ tôi cũng hãnh diện đấy chứ. Một lúc sau, cửa mở và bước ra một cán bộ quân đội bước vào. Lúc này, tôi và hai người bạn tôi hết sức bất ngờ. Người cán bộ cao cấp của Bộ Quốc Phòng chính là chú đồng hương với tôi và đi sau là ...thằng Hùng.
 

Trụ sở Bộ Quốc Phòng

Tôi ngạc nhiên quá, Phương và anh Hoàng cũng vậy. Lúc này, bác đồng hương (tôi thấy đeo hàm thiếu tướng) nói với tôi:
- Lãnh đạo Bộ Quốc Phòng rất cám ơn mấy anh em đã giúp chính phủ tìm ra những kho báu quý giá đó. Thực sự bác không biết nói gì hơn.
Bác nói tiếp:
- Chính bác đã là người đi theo vụ này rất lâu rồi. Tình cờ qua một nói chuyện với bác Hòa, bố của Hùng thì bác mới biết cháu đang tìm kiếm kho báu Cao Biền. Chính vì lẽ đó, Bộ Quyết định lập kế hoạch mang tên Cảnh Long Đồng Khánh để tìm kho báu mà đã bị thất lạc. Chính bác đã chủ động lên kế hoạch về họp đồng hương và cũng chủ động đưa cháu bức ảnh. Lúc đấy Bác biết là cháu sẽ tò mò. Nhưng dù sao, những người như Bác cũng cám ơn tấm lòng và sự nhiệt tình của mấy anh em. 

Bác vui vẻ bắt tay từng người và nói câu cuối cùng:
 
- Về công lao, Nhà nước sẽ có phần thưởng xứng đáng với những người như cháu và bạn cháu
(Về sau tôi mới biết, tôi và anh Hoàng, Phương, mỗi người được một căn hộ cao cấp 220m2 ở khu nhà VINACONEX, toàn nhà 34 tầng ở Trung Hòa Nhân Chính, kèm theo là mỗi người một chìa khóa ô tô mới cứng. Ba người giống nhau. Còn riêng anh Hoàng, anh ấy đã được giới thiệu làm giám đốc một công ty chuyên bốc xếp ở Cảng Hà Nội).

Nói chuyện xong với chúng tôi bác ra khỏi phòng, chỉ còn lại thằng Hùng trong phòng. Nói chuyện với Hùng, chúng tôi trách nó là sao không nói gì cho anh em biết cả. Nói chỉ bảo là thông cảm cho nó vì đấy là nhiệm vụ nên không được phép. Tất cả những hoạt động của chúng tôi, phòng nó vẫn bí mật theo dõi và bảo vệ phía sau. Mọi thông tin đều được lấy từ Hùng. Lúc này, tôi ngẫm lại mới thấy đúng. Thảo nào, nó có đủ các vật dụng hiện đại mà không phải ai cũng có, đi đến đâu nó cũng có thể mượn mọi thứ một cách dễ dàng, liên hệ bất kỳ nơi nào mà tôi yêu cầu. Tôi có hỏi:
 
- Sau khi Nga bị trúng đạn thì thế nào?
Nó nói với tôi:
- Toàn bộ người của Trung Quốc hôm đấy đều bị bắt. Khi kết thúc kế hoạch, Chính phủ mình trao trả toàn bộ những người đấy qua đường ngoại giao. Còn Nga, khi chúng tôi bị bắt về Hà Nội, Phòng nó đã cử người đưa Nga vào Bệnh viện 108 để chữa trị, nhưng do vết thương của Nga nặng quá nên không qua khỏi. Hiện tại, Nga đã an táng tại Hà Giang, gần mộ mẹ của Nga. Mọi việc do liên quan đến an ninh quốc phòng nên toàn bộ cuộc tìm kiếm của chúng tôi cũng như những thông tin có liên quan đến chung tôi đều được tối mật. Việc nó đến gặp tôi cũng được sắp đặt trước. Những trang bị cho nó từ giấy tờ, vật dụng đều của Chính phủ cung cấp. Còn Nga thì lại khác. Nga thực chất là người của Cục Quân huấn, được cử theo kế hoạch cùng nó do Nga là người dân tộc Dao ở Hà Giang. Việc này chính nó là người kiến nghị Thủ trưởng chỗ nó cho Nga theo kế hoạch. Nhưng có một thông tin mà nó không xác minh kỹ trước khi Nga tham gia kế hoạch là việc Nga đã có một đứa con gái với người yêu ban đầu từ trước. Tuy nhiên khi đứa trẻ được hơn 2 tuổi, người đàn ông đấy từ Trung Quốc về bắt cóc đi. Mọi thông tin về sau này mới được xác minh là do phía tổ chức của Trung Quốc đã tạo ra vụ này để khống chế Nga, gây áp lực với Nga để Nga có thể cung cấp một số thông tin có liên quan đến kế hoạch này. Còn việc chọn người theo kế hoạch là Nga và nó đã được Tổng Tham mưu trưởng duyệt rồi. Nhưng chi tiết đứa con của Nga thì tổ chức không được biết. Chính vì thế, kế hoạch tìm kiếm mới xảy ra vụ việc vừa rồi. Hiện tại, đứa con gái của Nga đã được mang về Bộ Quốc Phòng và được nuôi dưỡng tại một nơi bí mật.

Tôi hỏi tiếp:
 
- Thế còn những người lính Trung Quốc? Họ có phải là đội quân đào vàng không?
Hùng trả lời:
- Đúng! Tất cả những người đấy đều thuộc tổ chức của Trung Quốc. Còn Bà Hoàng Á Lệ chưa chết khi bà đến Côn Sơn lần đầu tiên. Thực chất bà đã trở lại Việt Nam để tìm hiểu sự việc, chuẩn bị trước cho việc quay lại lấy kho báu. Sau đó, bà đấy đã cải trang thay đổi lại khuôn mặt và làm bà bán nước ở đền Nguyễn Trãi cho dễ thu thập thông tin. Còn người lính Trung Quốc mà có trong bức ảnh hôm tôi về hội đồng hương chính là người đã cố tình tạo ra vụ tai nạn xe máy với người nhà tôi để dễ tìm hiểu và tiếp cận tôi do tôi đã lên Côn Sơn mấy lần để tìm hiểu về Nguyễn Trãi và đường hầm. Mọi sự việc của tôi đều bị bà lão bán nước biết và cung cấp lại cho bên Trung Quốc.

Đến lúc này thì chúng tôi đã hiểu sự việc. Xong câu chuyện, tôi, anh Hoàng, Phương đều ra về. Đến tận bây giờ, thỉnh thoảng mấy anh em hay ngồi cà phê tán gẫu với nhau cũng kể lại chuyện cũ để trêu tôi. Còn mối tình say nắng của tôi chỉ có mấy anh em biết. Nhưng đấy là những điều tuyệt vời của cuộc sống. Tôi không ân hận về những việc mình làm. Chỉ có điều Nga đã ra đi khi chưa tròn ý nguyện của mình là tìm lại mộ bố cô ấy. Có lẽ tôi sẽ giúp Nga làm điều đó. Một lời hứa với những người đã mất. 


Sau hôm đấy, tôi về nhà. Tôi cũng cảm thấy tự hào là đã tìm cho Việt Nam một kho báu vô cùng quý giá. Cho dù tôi cũng chả cần lắm về vàng hay cái gì nhưng làm được cho đất nước một điều có lợi là  tôi mừng rồi. Về đến nhà, vợ tôi được biết tin có căn hộ và một cái xe ôtô thì sung sướng quá và cũng không hỏi tôi về những gì tôi đã trải qua ở chuyến đi vừa rồi. Đúng là phụ nữ, tôi thấy mình cũng không nên nói về Nga cho vợ tôi biết làm gì vì dù sao hãy để Nga yên nghỉ một cách thanh thản. Một lúc nào đấy, tôi sẽ về Hà Giang một lần nữa để thăm Nga. Chợt nhớ lại chuyến đi với Nga, tôi lại bồi hồi về những kỷ niệm. Lúc đấy lấy trong túi áo của tôi là cái kèn lá mà Nga tặng tôi, tuy nó đã khô không dùng được nữa, nhưng đối với tôi nó có nhiều ý nghĩa hơn cái giá trị của nó. À đúng rồi! Tôi còn giữ bức thư mà Nga để lại.
 

Đến tối tôi mở ra đọc. Ồ! Đây không phải bức thư mà là một bài thơ có 8 câu thơ và một dòng đề tên một kế hoạch. Tôi biết rồi! Đây có lẽ chính lại là một bí mật về một kho báu nào nữa. Về nội dung của bài thờ, tôi cũng đoán biết một phần về sự tích kho báu này. Có thể bí mật này được Nga lấy được từ bà Hoàng Á Lệ. Tôi sướng quá và thầm lên kế hoạch tiếp tục nghiên cứu cuộc tìm kiếm mới này. Một kho báu thất truyền. Đúng là số tôi khổ, lại phải bắt đầu tìm kiếm ... Mà đầu mối bí mật đấy bắt đầu từ một nơi rất gần với tôi.... 

Tôi xin tạm dừng câu chuyện của tôi kể về quá trình tôi và các bạn tôi tìm kiếm kho báu của Cao Biền. Những điều tôi viết và nói trong câu truyện này có thể thực, có thể hư nhưng những điều đó cho phép tôi được giữ im lặng. Vì đấy là lịch sử.

Trang đầu tiên >>>

Vẫn còn nữa >>>>>>>>>...


Công ty TNHH Du lịch và Thương mại Kỳ Nghỉ Việt 

VIET HOLIDAY CO., LTD

mua bán iphone cũ | iphone 4 | iphone 4s | iphone 5 | sua chua dien thoai | miếng dán cường lực | hoc sua chua dien thoai | pin dien thoai | sửa chữa iphone | samsung galaxy s3 | Tìm gia sư với http://giasu24h.com | sửa nhà | Đơn vị cung cấp dịch vụ thue cau xe cau | xây nhà | xây nhà đẹp |cung cấp dịch vụ ep coc be tong | Công ty cung cấp dịch vụ son nha | tao web mien phi , web gia re | tai nghe |

                                                                    Địa chỉ  1  :    Số 2 Tam Trinh - Hai Bà Trưng - Hà Nội

                                                                    Địa chỉ  2  :    Số 10 - 190/19 Đường Hoàng Mai, Quận Hoàng Mai - Hà Nội

                                                                    Email      :     Vietholidayvn@gmail.com;       Sales@visahochieunhanh.com

                       Facebook: Vietholidayvn ; YM chat:   VietholidayVN ;  Hotline: 098 555 6000;   Tel: 04.3. 996 5551; 04.3.6320952; 53Fax/Tel: 04.36628468

Dich vu visa , Dich vu ho chieu nhanh , Dich vu visa Trung Quoc , Visa China , China visa , Visa Hongkong, Hongkong visa ,

Gia han visa, Cap moi visa, Tu van ho chieu nhanh , Xin visa xuat canh , Visa nhap canh Vietnam , The tam tru tai Vietnam